1 Samuel 27

1 Đa-vít nghĩ thầm: "Một ngày nào đây, chắc chắn tôi sẽ phải chết bởi tay vua Sau-lơ. Không gì tốt hơn cho tôi là trốn sang đất người Phi-li-tin. Bấy giờ vua Sau-lơ sẽ mất hết hy vọng tìm bắt được tôi trong toàn lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, và tôi sẽ thoát khỏi tay vua."

2 Đa-vít liền cùng với sáu trăm người theo mình vượt qua biên giới, đến với vua A-kích, con ông Ma-óc, tại thành Gát.

3 Đa-vít và những người theo chàng, mỗi người với gia đình mình, đều ở lại thành Gát với vua A-kích. Đa-vít cũng dẫn theo hai bà vợ, bà A-hi-nô-am, người Gít-rê-ên, và bà A-bi-ga-in, vợ góa của Na-banh, người Cạt-mên.

4 Khi vua Sau-lơ hay tin Đa-vít đã trốn sang thành Gát, vua không còn tìm bắt chàng nữa.

5 Đa-vít tâu với vua A-kích: "Nếu vua đẹp lòng, xin vua cho phép tôi cư ngụ trong một thành nào đó ở miền quê. Vì tôi tớ vua sao lại được ở trong hoàng thành với vua?"

6 Ngay hôm đó, vua A-kích cho Đa-vít thành Xiếc-lác; vì thế thành Xiếc-lác thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay.

7 Thời gian Đa-vít cư ngụ trong xứ người Phi-li-tin là một năm bốn tháng.

8 Đa-vít và những người theo chàng thường cướp phá các dân Ghê-sua, Ghiệt-xi và A-ma-léc là những dân tộc sống trong vùng từ Tê-la-im trải dài đến sa mạc Su-rơ và tận biên giới Ai-cập.

9 Mỗi khi đánh phá vùng nào, Đa-vít không để cho ai sống sót, dù đàn ông hay đàn bà. Đa-vít lấy hết chiên dê, bò lừa, lạc đà và quần áo, rồi trở về và đến gặp vua A-kích.

10 Mỗi khi vua A-kích hỏi: "Hôm nay các ngươi cướp phá vùng nào?" Đa-vít thường đáp: "Vùng Ne-ghép xứ Giu-đa," hoặc "vùng Ne-ghép của dân Giê-ra-mên," hoặc "vùng Ne-ghép của dân Kê-ni"

11 Đa-vít không chừa một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót để đem về thành Gát, vì sợ họ tố cáo những việc Đa-vít và những người theo chàng đã làm. Đa-vít cứ hành động như vậy suốt thời gian ở trong xứ người Phi-li-tin.

12 Vua A-kích tin Đa-vít. Vua thầm nghĩ: "Nó đã tự làm cho dân Y-sơ-ra-ên của nó ghê tởm nó đến nỗi nó phải làm chư hầu ta suốt đời."